Thơ: Má vẫn đợi...

24/03/2019 - Đăng bởi : hoaiangroup hoaiangroup

Má kể rằng khi lúa trổ vụ xuân

Má đã đếm còn hai mùa lúa nữa

Non chín tháng con sẽ về với má

Đón tết vội vàng nhưng ấm tiếng cười vang

Má kể ở nhà trời trở nắng chứa chan

Sông trước ngõ đã cạn khô nguồn suối

Má vẫn giữ những giồng khoai ngậm ú

Chờ con về lùi đỏ bếp lửa mai

Cao ốc Sài Gòn ngớp tiếng máy lạnh ru

Má gọi điện, giọng giòn như con trẻ

Khoe: “Có con gà vừa cục cù gọi ổ

Giờ tháng bảy, má ráng chăm thiệt kỹ

Tết con về chắc rượt khắp vườn rau”.

Rồi má lại thì thào, líu ríu giữa gió trưa

Nghe chiêu chiếp đàn gà con nhặt thóc

Má ho khàn mà chưa gì má nói:

“Má không sao

Cứ ở trỏng lo làm

Mấy tháng rày quê mình nắng nóng

Về chi!”

Con không biết!

Nhiều khi mải miết con chồn chân muốn thiếp

Mà những căn phòng nhiều người, lắm xôn xao

Muốn sà về trong nắng đỏ vườn cau

Nắm tay má nheo nheo áp má

Con muốn quá những ngày không gỗ đá

Là con về với má. Vậy thôi!

Mà má lo con về là buông bỏ, là thiệt thua

Nên lý  do có muốn vàn má ạ

Nên con cứ phiêu lưu miền đô hội

Có sao đâu. “Cứ để má chờ”.

*

Má… Má à…

Má vẫn đợi phải không?

Đợi con dứt những lo toan vụn vặt

Đợi con thấm những đòn đời quay quật

Má đợi lúc con cần… Má dỗ tựa còn thơ.

Má… Má à…

Má còn đợi con không?

Má có biết vạn dặm đường mệt mỏi

Có bao giờ con hết thiếu má đâu?

Có bao giờ con hết ích kỷ chưa?

Để thấy những mênh mông bên bóng má

Để dẹp bỏ những tham sân vồn vã

Chạy ào về đỡ má thong dong

Ra vườn cà, ngồi xuống nắng hong hiên

Tóc má trắng òa

Lòng con bỗng khóc nhòa

Con về rồi.

Đừng đợi nữa. Má ơi!

Tiêu Sa

Viết bình luận

Bình luận của bạn sẽ được duyệt trước khi đăng lên
Back to top