Thơ: Hoài Ân - Tình đất, tình người

22/03/2019 - Đăng bởi : hoaiangroup hoaiangroup

Em có về xin ghé lại Hoài Ân

Mảnh đất ngày xưa - một thời đạn lửa,

Giặc chạy lâu rồi, chiến tranh không còn nữa,

Tình đất, tình người sâu nặng thiết tha.

Em có nghe trong tiếng hát ngân nga?

Có cánh cò dập dờn trên đồng lúa

Và dòng sông êm đềm như dải lụa

Ôm ấp quê mình từ thuở ban sơ.

Em có nghe, đâu phải trong giấc mơ?

Tiếng quê hương đang trở mình đổi mới.

Bốn mươi năm - vui ngày vui mở hội

Bao nụ cười rạng rỡ những niềm tin.

 


Ngược thời gian, ta sẽ về thăm lại

Mảnh đất, con người với những địa danh.

Vẫn còn đó hằn in vết chiến tranh,

Một thời hào hùng đã đi cùng năm tháng.

Về Ân Hữu, nhớ mùa khô năm ấy

Cuộc giao tranh quyết liệt suốt đêm ngày.

Đồi Nhơn Tịnh - Xuân Sơn khét nồng khói đạn

“Sư đoàn 3 Sao Vàng”: địch tan tác hồn bay.

Năm tháng qua đi, dấu vết chiến trường xưa

Giờ chỉ còn những đoạn hào sập lở,

Dòng Nước Lương lững lờ như nhắc nhở

Chiến tích oai hùng ghi dấu vẫn còn đây.

Xuân Sơn giờ xanh biếc những bãi dâu,

Thấp thoáng dáng ai cười nghiêng nón lá.

Vẳng câu hát ru trong nắng trưa yên ả,

Trắng múp nong tằm, vàng óng nong tơ.

 

 

Dòng Kim Sơn hiền hòa như bài thơ

Đưa em về một vùng quê cách mạng.

Đã qua rồi những tháng năm lửa đạn,

Mảnh đất Ân Tường bao vết sẹo thời gian.

Em có nghe trong gió thoảng mơn man?

Ngào ngạt Gò Loi hương chè nhắn nhủ:                         

Dây thép gai, những bãi mìn, công sự,

Lô cốt, hầm ngầm - giặc khống chế nơi đây.                 

Ta quyết tâm tiêu diệt trận địa này

Đêm ngày tám, bất ngờ ta nổ sung (1),

Thu vũ khí và quân trang, quân dụng,

Cuộc tấn công, giành thắng lợi hoàn toàn.

Nước sông Kim Sơn không bao giờ chảy ngược (2)

Nhưng cứ điểm Gò Loi bị tiêu diệt lâu rồi.

Về Gò Loi hôm nay sao không khỏi bồi hồi,

Chiến hào năm xưa, giờ cây xanh phủ kín.

Lúa Tân Thạnh níu chân người bịn rịn,

Truông Gò Bông lưu luyến mãi không rời.

Kìa, đàn em thơ rộn rã tiếng cười,

Cô thôn nữ tròn xoe đôi mắt biếc.



Chiến thắng Hoài Ân, Xuân – Hè oanh liệt

Quân dân Hoài Ân anh dũng kiên cường.

Mỗi góc nhà, mỗi con ngõ, ngả đường

Trong phút chốc bỗng hóa thành trận địa.

Trận Núi Một – địch kinh hoàng khiếp vía

Đồng đội ta dần khép chặt vòng vây.

Đây chiến trường, xác quân giặc phơi thây,

Đám tàn quân đổ xô nhau tháo chạy.

Gia Chiểu, Thanh Tú, Cầu Giáo Ba, Du Tự, …

Khí thế sục sôi hừng hực trời mây

Cờ Mặt trận trên đỉnh cột tung bay

Trưa 19.4 – Một trưa hè lịch sử.

 

 

Mai xa rồi, xin nhớ mãi nghe em!

Nhớ đêm vùng cao điện buôn làng thắp sáng,

Bên ánh lửa, men rượu cần chếnh choáng

Tiếng cồng chiêng vang vọng giữa núi rừng.

Nhớ đồi cây xanh mây phủ chập chùng,

Quả đầu mùa, xin làm quà tặng khách,

Nhớ những con người hiền hòa chân thật

Biết yêu thương nhưng rất đỗi anh hùng.



Bốn mươi năm, qua bao nỗi thăng trầm,

Quê hương đã vươn hình hài lớn dậy.

Hoài Ân ơi! Ta tự hào biết mấy

Gian khó nhọc nhằn mới có được hôm nay.

Hãy cùng nhau ta góp sức chung tay

Xây dựng Hoài Ân ngày thêm đổi mới.

Mười chín tháng tư, giữa rừng cờ phấp phới

Ôi! Đáng tự hào hai tiếng: Hoài Ân.

 Nguyễn Thái Học - Trường TH Tăng Doãn Văn

(1): Vào đêm ngày 8 rạng ngày 9.4.1972, các chiến sĩ Sư đoàn Sao Vàng bất ngờ tấn công vào căn cứ Gò Loi.

(2): Gò Loi là một cứ điểm kiên cố vào bậc nhất của địch ở khu vực Bắc Bình Định. Trước năm 1972, chưa khi nào bộ binh ta tiến công cứ điểm này. Đã có lần đại úy Ngô Huỳnh, liên đội trưởng lính bảo an ngụy bảo vệ Gò Loi đã tuyên bố: “Chừng nào nước sông Kim Sơn chảy ngược, Cộng sản mới lấy được Gò Loi”.

Viết bình luận

Bình luận của bạn sẽ được duyệt trước khi đăng lên
Back to top